Tôi là một cô gái nhút nhát nhưng lại dám tỏ tình với người ta. Chẳng biết tôi đào đâu ra dũng khí để làm được điều đó nữa. Kết quả chỉ nhận lại câu từ chối của người ta. Tôi vờ như không nghe thấy nhưng thật sự trong lòng buồn kinh khủng. Rồi người ta ngó lơ tôi sau lần ấy. Tôi biết mình đã làm một việc sai trầm trọng. Sự can đảm của tôi mang đến một khoảng cách giữa tôi và người ta, không quá lớn nhưng đủ để tôi hiểu tôi sẽ chẳng bao giờ có cơ hội được nói chuyện với cậu. Tôi ước chi ngày hôm ấy mình đừng nói ra. Giờ tôi và người ta gặp nhau giống như hai kẻ xa lạ. *** Mùa hè đến bắt đầu bằng một cơn mưa nhỏ cuối ngày. Tôi lững thững bước ra từ cổng trường. Sân trường vắng hoe, chỉ còn mình tôi. Đi được vài bước, tôi dừng lại và ngẩng đầu nhìn mấy bông hoàng lan ướt đẫm trong mưa. Những cánh hoa vàng rực, tỏa mùi hương dịu dàng. Bỗng dưng thấy chạnh lòng. Người ta tên Phúc. Đẹp trai, hát hay. Tôi thích giọng hát trầm ấm của cậu. Tôi gọi cậu là nắng vì mỗi lần c